唐朝王语樱解读:
yī piàn mào mì de bì lǜ sēn lín shàng kōng , yī dào dào jīn sè diàn hú fú xiàn ér chū , níng jù chéng yí gè léi diàn fǎ zhèn
wǒ huī bì lái dǎng , shǒu bì shàng lì kè bèi tā xié qǔ le bàn kuài pí ròu
huà yīn gāng luò , tā shēn xíng měng rán shè chū , rú diàn bān shùn jiān chū xiàn zài hán lì shàng kōng , lěng lěng de wàng zhe hán lì
lǐ jì xùn sù lüè guò chuán xū xià lǐng yù , wǎng qīng kōng ér qù , zhì yú fāng cái zhǎn de shì shuí , tā yě lǎn de wèn , yī zhī máo chóng , bù zì liàng lì !
“ zhēn shì qí guài !” tīng dào zhè huà , shào nǚ mǎn liǎn hú yí , rào guò shǒu wèi , tuī mén jìn qù
” fēng yè míng shuō wán , shuāng yǎn mī jǐn , lì qì shàng yǒng
bái yī nán zi wén yán tíng xià jiǎo bù , zhuǎn shēn kàn xiàng táo jī , mù guāng shēn suì
zhè lǐ shì yáng yún fān de xīn xuè , zì rán bù néng ràng rén zāo tà
bù zhī duō jiǔ hòu , hán lì qīng tǔ chū yì kǒu qì , huǎn huǎn zhēng kāi yǎn , liǎn sè yǒu xiē yīn chén
zhè bú shì xiǎo mèng de zhàng hào ma ? xiǎo mèng ne ?